Tôi rằng định bỏ làm thơ
Nhung khi hội ngộ ngứa nghề
lại thơ
Thơ thì thơ thẩn thẩn thơ
Mỗi khi ngẫu hứng thẩn thơ cũng
đành
Cho dù vợ nói ngẩn ngơ
Tôi đây cũng cứ tý thơ cho “roài”
Thơ rằng Hội tụ Thăng Long
Đồng môn gặp mặt mong rằng
bao xưa?
Bạn ơi giá có ngày xưa
Tôi đây cũng cứ lối xưa ta về
Bạn tôi hội tụ trăm bề
Người thì ở đất cụ đề Chất Công
Vẫn thế dáng thắt lưng ong
Sao đêm rụng hết rơi vòng áo em
Có người ở đất vua Hùng
Còn mang rể cụ tháp tùng góp vui
Áo màu hoa đỏ sân trường
Cây che bóng mát những trưa học bài.
Bạn thì ở đất mường La
Uống xong thì lại tung ly cười
khì
Vòng tay uống cốc “mắt Nai”
Để xin thương hiệu mãi mà không xong
Bạn tôi ở quê vua Trần
Khi ra chẳng nói năng chi chỉ
cười.
Đến khi chuẩn bị về rồi
Bịn ra bịn rịn nói cười chẳng
ra
Có bạn gặp cứ làm ngơ
Nhưng là chính hiệu là chim
báo lành
Hỏi ra mới biết Mường Trà
Bạn tôi yêu sớm quả là không
ngoa
Có bạn tên cả mùa hoa
Ban đây Mận đấy lẽ nào tôi
quên
Đến mùa hoa nở trắng rừng
thật là khung cảnh trữ tình mênh mang.
Bạn tôi dấu ấn là Hương
Uống đi uống lại vẫn còn sót Hương
Hương tên sao đẹp lạ lùng
Tôi đây may mắn có nhiều bạn
Hương
Các Hương khoe sắc toả hương
Làm tôi lại cứ ẩm ương bồi hồi
Còn có cô bạn của tôi
Đích thị tên Ngọ uống rồi chẳng
say
Lại mang đặc sản miền Tây
Thịt Tê Giác đó bị quay nhiều
lần
Hê hê… kể mãi không thôi
Lần sau hẹn gặp thế thì mới
vui
Góp vào Blog mấy câu
Đó là ngẫu hứng đó là niềm
vui
Muile bịn rịn những gì
Post lên gỡ xuống vẫn chưa hài
hài lòng?
Tôi đây bái phục LeMui
Vừa ngủ vừa hát vẫn làm được
thơ.
Dung Trần cũng thật không ngờ.
Làm chân Hội trưởng cũng thơ
ngất trời
Thôi thế các bạn của tôi
Tôi yêu các bạn bao giờ phôi
phai…
Hẹn gặp lại các bạn. K10
Hoan hô! phải thế chứ bỏ cuộc sao được K10 nhỉ: với phụ nữ không ai muốn làm nửa chừng cả. Đặc biệt với chị em LCĐM uống rượu để chuyển sang ông rồì,các bạn nam còn không muốn bạn nghỉ làm thơ, ắt hẳn các bạn nữ càng không mà nên ngứa nghề lại làm thơ là quá đúng roài. Các nam đồng môn ạ “DCT” cũng lưu ý với các bạn nhớ nè- “DCT” cũng là để chia sẻ với các bạn nam đây! Vợ là cô giáo gia đình. Dạy ta biết cách làm cha, kính người. Làm cha khi vợ sinh con. Làm cha phải biết rửa nồi nấu cơm. Tắm giặt con cái tinh tươm. Dọn nhà, lau cửa, dạy con học bài. Lại thêm cái cách yêu người Yêu quí của ngoại điểm 10 vợ cho. Đến chơi đàng ngoại phải chào. Phải luôn biết được người nào bề trên. Chưa kể phải nhớ hết tên. Khi vợ hỏi đến, anh liền biết ngay. Biết trước đi với đồng môn. Là anh chịu khó nhanh tay việc làm. Xong rồi: Uống rượu đồng môn. Người liêng biêng tý có say đâu mà. Nếu say tý chút vợ tha. Xin thưa có chút rượu vào Thì anh mới có tâm hồn làm thơ Làm thơ, ra thẩn vào thơ . Ngơ ngơ! ngẩn ngẩn; ngẩn ngơ vợ cười. Thôi thì cái kiếp làm người. Số đời nó thế, đổi đời dễ đâu. Hehehe! Thôi tạm thế, lúc khác chia sẻ với các tiếp nhé- DCT
He he! hay quá là hay! Đọc thơ bạn, tớ định vay vài vần Tự dưng lại thấy thích thơ Nhưng roài nghĩ mãi vẫn thơ đâu vần. Hi hi!